06/09/2022. Kỳ thủ bị nghi gian lận Hans Niemann thí quân nhưng không chỉ ra được vì sao anh làm vậy, trong ván đấu Alireza Firouzja ở vòng bốn Sinquefield Cup. Ở Chương 27: Tác giả ngu ngốc nào viết tôi là nhân vật chính? Edit: Lune. "Oa, hai người thật xứng đôi! TS chúng ta sẽ có đặc san vào ngày Thất Tịch!". "Không nói các ông còn chưa xác định được người lên trang bìa cho đặc san Thất Tịch, hơn nữa đặc san thì sao, bìa Tôi nghĩ, giữ như vậy mới là khó đấy. Tôi cần gia đình, vì thế mà tôi hy sinh nhiều thứ để giữ nó và tình yêu. Tôi muốn cân bằng, vừa có cuộc sống gia đình hạnh phúc, vừa có thể làm nghề. Tôi nghĩ, giữ như vậy mới là khó đấy. Ca sĩ Lê Anh Dũng. Ở thị trấn này, tôi có thể cảm nhận được mùi gió biển, khiến bản thân gợi lên hồi ức của lần được đến Odaiba. Lần đó, người đi bên cạnh tôi dù sao cũng là Mai. Lúc này, người bên cạnh tôi lại là Ajisai-san. Vừa ôm tóc trước gió, vừa đứng nhìn một nơi xa La Thanh Sơn xoa xoa huyệt thái dương đau đớn, chống người đứng dậy khỏi giường. Tô Niệm nhường đường cho La Thanh Sơn, nắm lấy cùi chỏ của hắn: "Không sao chứ, có thể đi được không?". "Được.". Giọng của La Thanh Sơn khàn khàn, đi ngang qua vỗ vỗ lên vai cậu Vọng Môn Nam Quả - C7. Sau khi quỷ hồn kia trốn đi, Vưu Minh đối không khí nói: "Tôi có thể nhìn thấy nó, tại sao lại không nhìn thấy anh? ". "Tôi rất suy yếu.". Vưu Minh kỳ quái: "Nếu nó muốn gia nhập với anh, vậy chẳng phải anh nên mạnh hơn nó mới đúng, vì sao zyzP. Hầu Mạch phát bóng luôn đạt tiêu chuẩn rất trong thi đấu đánh đơn nam, phát bóng như thế này nhất định sẽ khiến đối thủ phải đau giao bóng của Khương Duy rất thống nhất. Giao bóng ác liệt, phong độ rất ổn định, hoàn toàn trái ngược với phong cách của Hầu Mạch khi giao bóng luôn biến hóa linh hoạt, đường bóng xảo quyệt, liên tục thay thân Hầu Mạch cũng là một tuyển thủ có thể tùy thời điều chỉnh trạng thái của mình, trong khi thi đấu cũng có thể tùy cơ ứng biến, dùng các phương thức khác nhau để ứng phó với các đối thủ khác thể nói hắn là loại tuyển thủ có thiên phú, có thực lực, bản thân hắn cũng có năng lực xuất giao bóng của Hầu Mạch có mánh khóe ở bên trong, đối thủ có thể đỡ được đã không tệ, còn nếu muốn thay đổi đường bóng của Hầu Mạch thì có lẽ phải sử dụng một số thủ thuật, nhưng như thế cũng rất khó thực cú giao bóng với lợi thế tuyệt đối có thể giảm bớt vấn đề trong năng lực chặn kích chưa đủ của Tùy Hầu Tùy Hầu Ngọc thật sự không đỡ được, còn có Hầu Mạch ở giao bóng này dễ dàng bị bắt khán đài, Lữ Ngạn Hâm kẹp vợt dưới nách đến xem thi đấu, tóc vẫn còn như vậy đương nhiên là vì sau khi trận đấu diễn ra thì cô mới đi tắm rồi lập tức tới đây xem thi đấu, cô vừa ngồi xuống thì đã hỏi ngay “Trận đấu kết thúc chưa?”“Bây giờ là set thứ ba.” Đặng Diệc Hành thấy Lữ Ngạn Hâm ngồi xuống, lấy khăn lông từ trong ba lô của mình ra giúp Lữ Ngạn Hâm quấn tóc, giữ giúp cô, nếu không phần áo ở vai sẽ bị Ngạn Hâm cười tươi rói “Cảm ơn nhé.”Nói xong cô nhìn về phía sân đấu, cảm thán “Tiết tấu bên đánh đôi nam nhanh thật, bên tôi đánh ba set, nửa tiếng trước mới kết thúc. Bên này thì trận đấu thứ hai đã chơi đến set thứ ba, xem ra lần này đánh đôi nam sẽ lại có kết quả trước.”Đặng Diệc Hành hơi lo lắng “Ngọc ca và đại sư huynh đang rơi vào thế nguy hiểm. Bọn họ dùng lối đánh bất ngờ thắng một set, set thứ hai bọn Khương Duy đã dần hiểu rõ, không thể hù dọa ngăn bọn họ được nữa, set thứ ba này rất khó có cơ hội để đột phá.”“Cậu không cảm thấy hai người họ có thể ép bọn Khương Duy đến mức này cũng coi như là đã thắng sao? Dù Hầu Mạch là thiên tài đánh đơn nhưng con đường đánh đôi và đánh đơn không giống nhau. Rõ ràng hai người họ vẫn chưa đủ ăn ý, Ngọc ca vẫn là nửa tay mơ, chỉ thế thôi mà đã có thể vào được trận chung kết, như vậy không giỏi à?”“Ừ, giỏi hơn tôi và Thẩm Quân Cảnh.”Lữ Ngạn Hâm lấy khăn bông từ tay Đặng Diệc Hành lau tóc, nói tiếp “Ngọc ca và đại sư huynh đã làm cho Nam Vân chú ý rồi, nghe nói họ đang quay lại trận đấu của hai người Ngọc ca để về xem lại.”Đặng Diệc Hành còn ngốc nghếch tỏ vẻ tự hào lắm “Hê hê, Ngọc ca và đại sư huynh giỏi thật.”“Cậu cũng mau cố gắng lên đi. Cái đứa học tra như cậu, thể dục cũng không đạt tiêu chuẩn cao, sắp lên lớp mười hai rồi mà không nghĩ tới đường ra à?”Đặng Diệc Hành nghe xong thì mím môi im lặng một hồi rồi gật đầu “Biết rồi.”Tang Hiến cũng ở đây xem thi đấu, nghe thấy Lữ Ngạn Hâm nói vậy thì quay sang nói “Có quay lại trận thi đấu của Hầu Mạch thì cũng không có tham khảo được gì đâu.”Lữ Ngạn Hâm cười phá lên “Tôi nghe nói, cách đánh của Hầu Mạch không có phương pháp cố định.”Tang Hiến gật đầu “Không chỉ vậy, các tổ hợp đánh đôi của bọn họ vẫn chưa thành hình, có rất nhiều kiểu chưa luyện tập bao giờ. Nếu trải qua quá trình huấn luyện truyền thống một thời gian, bọn họ sẽ tổ hợp như thế nào còn chưa chắc chắn được, hơn nữa, tiềm lực của Tùy Hầu Ngọc là vô hạn.”Nhiễm Thuật rốt cuộc cũng cảm thấy Tang Hiến thuận mắt hơn chút “Ngọc ca của tôi, tôi giỏi thế đấy.”Lữ Ngạn Hâm lại gần hỏi Nhiễm Thuật “Pho tượng nhỏ, cậu có thi đấu nữa không?”Nhiễm Thuật trợn trắng mắt “Tôi định chuyển sang làm hậu cần, đánh tennis mệt quá.”Trong lòng Tang Hiến vẫn còn sợ hãi, than thở “Tôi cũng không muốn thử nữa.”Nhiễm Thuật cho rằng Tang Hiến đang chê mình, nói một cách miễn cưỡng “Lần sau anh đây gánh cậu chơi game, cho cậu nếm thử mùi vị của việc nằm không cũng thắng rồi hai ta huề nhau nhớ? Cả ngày cứ căng cái mặt ra, làm như thể tôi bức ép con nhà lành ấy.”Lữ Ngạn Hâm nghe thế thì vỗ tay “Nhân tài, lúc mắng người không hề lắp bắp tí nào.”Nhiễm Thuật cũng không giận, còn hếch cằm lên kiêu ngạo nói “Khí thế đấy, riêng khí thế thì không thể thua được.”Tang Hiến bất đắc dĩ nhìn Nhiễm Thuật, cuối cùng không nói gì thêm số của ván đấu lại bị san bằng lần nữa 44, sau đó là 5 có đội nào bứt phá thành như set thứ ba này là để so xem đội nào phát bóng vững thân Hầu Mạch cũng biết rằng các mánh khóe như động tác giả có thể sẽ không còn hiệu quả nữa, nếu dùng tiếp thì bọn họ sẽ càng mắc nhiều lỗi thời điểm này, thứ được so đấu với nhau là biểu hiện của ai vững vàng hơn, chờ bắt lỗi đối khi hai bên bắt đầu ổn định để giành phần thắng, trận đấu dần dần biến thành cuộc đối đầu giữa Hầu Mạch và Khương thi đấu, trình độ đón bóng của Tùy Hầu Ngọc cũng dần được nâng đứng trước lưới, cậu có thể dễ dàng đỡ được một quả bóng ngắn có tốc độ rất nhanh, còn có thể nhân đó nâng vợt đánh bật Duy đã đón được quả bóng đó, nhưng lại bị mất kiểm soát, không bật lại mà bay ra ngoài Duy ngoảnh lại nhìn, sau đó hắn đi về phía Lục Thanh Huy, đứng cạnh Lục Thanh Huy che miệng bàn chiến ra Khương Duy và Lục Thanh Huy đều thuộc phái thực lực, khinh thường sử dụng mưu vì chiến thắng, bọn họ vẫn thay đổi chiến thuật, nghe theo đề nghị trước khi thi đấu của Cố Ly cùng vào thời khắc quyết định thắng bại của set đấu này, bọn họ bắt đầu tấn công mãnh liệt Tùy Hầu Ngọc, định tìm đường đột phá từ chỗ trung tấn công người yếu hơn, cách này cũng rất hay gặp khi đấu trận đấu lần đó, Tùy Hầu Ngọc cũng phát hiện mình bị nhắm năng đỡ bóng của cậu yếu hơn, chỉ dựa vào bản năng của thân thể để phản ứng, suy nghĩ vừa lóe lên thì thân thể cũng hành động đang bị cả Khương Duy và Lục Thanh Huy tấn công mãnh liệt, loại năng lực phản ứng nghịch thiên này được thể hiện ra rất Duy và Lục Thanh Huy đồng thời đứng trước lưới, đối chiến với một mình Tùy Hầu Ngọc bằng những quả cầu mà là một đánh hai đỡ thì cũng chẳng có gì một người phải đối đầu với đường bóng ngắn của hai người khác, trong tình huống vừa sát vừa cực nhanh. Tùy Hầu Ngọc và hai người họ đã đánh với nhau đến mười hai lượt, sau vì không cản kịp nên mới mất điểm, lần đấu này nhận được một tràng vỗ tay từ khán thể nghi ngờ gì nữa, đây quả là một màn vô cùng đặc sắc trong các trận đấu đánh ti vi có đưa tin thì đoạn này cũng sẽ được phát lại, trở thành trọng điểm để bình Mạch đứng cạnh thấy thế thì sốt ruột. Hắn muốn tới hỗ trợ, nhưng hai người đối diện cũng cố ý tránh hắn ra, chỉ tấn công một mình Tùy Hầu Hầu Mạch đến quá gần sẽ tạo ra lỗ hổng, hoặc sẽ khiến Tùy Hầu Ngọc không phát huy đấu đôi, nhìn một mình đồng đội bị bắt nạt, cảm giác ấy thật bực khi bị nhắm vào, những nhược điểm nhỏ của Tùy Hầu Ngọc dần lộ thủ luyện tập một tháng đấu với hai tuyển thủ trải qua huấn luyện chuyên nghiệp ngay từ nhỏ, rốt cuộc vẫn không địch lại cùng, tỷ số giữa đội của trung học Đông Thể và đội của Cao trung Phong Tự là 7 trận đấu kết thúc, Tùy Hầu Ngọc cầm vợt đứng lặng giữa sân, không cử động một lúc chú ý thấy Lục Thanh Huy tới trước lưới muốn bắt tay với cậu, nhưng cậu không lập tức đến ngay. Ngược lại, một mình Hầu Mạch thay mặt qua Hầu Mạch quay lại, Tùy Hầu Ngọc hơi cúi đầu thấp xuống, không lên Mạch nhận thấy khóe mắt Tùy Hầu Ngọc hơi đỏ, cũng may là cậu không bật ra, dù thản nhiên nói thế nhưng cũng không có nghĩa là cậu ấy thật sự không thèm quan tâm, khi thua cũng sẽ cảm thấy không Mạch đưa tay tháo dây cột tóc trên đỉnh đầu Tùy Hầu Ngọc, để tóc rủ xuống che đi ánh mắt của Tùy Hầu Ngọc “Biểu hiện của cậu đã khá lắm rồi, trận đấu này còn hơn cả tưởng tượng của tôi.”Môi Tùy Hầu Ngọc mím thật chặt, lúc cậu trả lời giọng nói nghèn nghẹn, môi cũng run run “Ừ.”Nghe thấy tiếng “Ừ” này, trong lòng Hầu Mạch cũng thắt lại theo, giơ tay ấn đầu Tùy Hầu Ngọc, để mặt cậu vùi vào bả vai của hắn, sau đó khẽ nói “Xin lỗi, sau này tôi tuyệt đối sẽ không để cậu thua.”Tùy Hầu Ngọc tựa lên vai Hầu Mạch một lát, rồi mới “Ừ” tiếng nữa. Bảng xếp hạng nội dung đôi nam được công bố, khi trao giải đã thấy mấy tay vợt tập trung ở Mạch dắt Tùy Hầu Ngọc đứng dưới hiên, nhỏ giọng an ủi, từ đầu đến cuối Tùy Hầu Ngọc không nói gì Mạch thấy đội đạt giải ba đến, bỗng tiếp lời với Khương Duy và Lục Thanh Huy “Ồ, hạng ba cũng là của trường học mấy cậu, đánh đôi trường các cậu không tệ nhỉ.”“Ừ, cũng được.” Khương Duy trả lời rất ngắn gọn.“Nhưng tại sao đánh đơn lại không được như thế chứ?” Hầu Mạch cực kỳ thiếu đòn hỏi tiếp “Do tôi và Lưu Mặc quá mạnh, không chừa đường sống cho học sinh trường mấy cậu hả?”Lục Thanh Huy đã nghe nói từ trước rằng miệng Hầu Mạch tiện lắm, nhưng trước đó chưa từng có cơ hội giao đấu, không có qua lại gì giờ hắn coi như đã hiểu tại sao lại gọi Hầu Mạch là “Tiện Hầu” rồi. Lục Thanh Huy giận đến nghiến răng nghiến lợi, tiếng đáp lại như rít ra từ trong kẽ răng “Ờ, cậu giỏi!”“Ôi, tôi cũng không muốn xuất sắc đến thế đâu. Bọn tôi luyện có một tháng mà đã suýt đánh ngang tay với hai cậu, nếu sau này đến giải nhất đánh đôi cũng không giữ được thì mấy người định để mặt mũi trường Đông Thể đi đâu?” Hầu Mạch lại cảm thấy câu nói đó của Lục Thanh Huy là thật lòng, còn tỏ ra khiêm tốn một khiêm tốn như thế cũng làm người ta điên tiết lắm.“Cậu cứ yên tâm, bọn tôi sẽ cố gắng.” Lục Thanh Huy tức giận đáp Mạch nghiêm túc gật đầu “Phải thế chứ, với lại cậu bảo bọn hậu bối của cậu cố gắng nhiều lên. Đợi đến khi hai người bọn tôi không còn là thanh thiếu niên nữa thì mấy đứa đó vẫn còn có cơ hội đấy.”Lục Thanh Huy đột nhiên thò đầu ngó sang Tùy Hầu Ngọc, nói “Này nhóc, đánh đôi với nhau cũng na ná như vợ chồng sống chung ấy, gặp phải loại đồng đội kiểu này thì hệt như yêu đương mà lại dính phải thằng tra nam, nếu không chịu được thì đá phắt luôn đi, biết chưa?”Hầu Mạch nghe thế thì nóng máu “Sao lại chơi cái trò khích bác ly gián thế hở? Sợ bọn tôi lớn lên rồi nghiền nát bọn cậu à? Cậu với Cố Ly Bạc xài chung một mánh đúng không?”“Người từng trải như tôi đây đang khuyên người mới là cậu đấy. Thằng nhóc trông ngây thơ quá, dễ bị cậu lừa lắm.”“Nhóc nhóc cái khỉ khô!” Hầu Mạch túm Tùy Hầu Ngọc sang cạnh Lục Thanh Huy, đẩy hai người họ đứng ngay ngắn “Cậu chỉ được cái cổ với cái bản mặt dài thôi, như vậy mà đòi làm như vóc người cao lắm, chân Ngọc ca của tôi có thể dài tới eo cậu đấy, đấy chính là ưu thế về tỷ lệ từ trong trứng đấy.”Vừa nói vừa kéo hai người lại so chân đứa nào dài lệ cơ thể của Tùy Hầu Ngọc rất tuyệt, chân dài nhất. Đừng thấy cậu lùn hơn Lục Thanh Huy bảy cm mà lầm, chân lại thật sự dài hơn Lục Thanh Huy một sánh xong Lục Thanh Huy lùi lại mấy bước, chỉ vào Hầu Mạch mắng “Sao cậu làm người ta ghét thế nhỉ? Chân dài thì giỏi lắm à?”Hầu Mạch đáp “Đương nhiên là giỏi rồi, mà dù có so độ dài cánh tay khi duỗi ra thì bọn này cũng không thua đâu. Cánh tay thõng xuống có thể tới chỗ này nghĩa là chân cũng dài lắm đấy.”Nói xong thì đưa tay miêu tả trên người Tùy Hầu Duy nghiêng sang nhìn rồi nói tiếp “Được rồi, đừng làm ầm lên nữa.”Lục Thanh Huy tủi thân quay về đứng cạnh Khương Duy, một thằng cao to mét chín lại “nhỏ nhẹ” một Khương Duy nhìn về phía Tùy Hầu Ngọc đang như tượng gỗ, hỏi “Cậu có muốn được cử đi học không? Nếu như chuyển tới trường trung học Đông Thể bọn tôi thì sẽ có cơ hội được tuyển thẳng vào học viện Đông Thể, còn có thể vào đội tuyển của tỉnh để được huấn luyện, học đại học song song.”Câu người trắng Hầu Ngọc lắc đầu “Không có hứng thú.”Lục Thanh Huy không hiểu chạy theo hỏi “Sao vậy? Trường Đông Thể bọn tôi cũng là 211* đó.”* 211 Hay còn gọi là Dự án 211 là dự án được Viện Quốc Vụ tương đương với Chính Phủ Việt Nam phê duyệt để thành lập và xây dựng khoảng 100 trường đại học trọng điểm ở Trung Quốc, bằng tốt nghiệp của những trường đại học này rất quý giá. Tiêu biểu như Đại Học Thanh Hoa Hoa Đại và Đại Học Bắc Kinh Bắc Đại.“Nếu là 211, tôi có thể vào trường hạng nhất.”Lục Thanh Huy im miệng luôn, tròn mắt trừng cậu rồi nhìn về phía Hầu Mạch, trong mắt mang ý hỏi Mạch lại mỉm cười “Ừ, học bá, mầm non của Thanh Bắc.”Lục Thanh Huy im lặng giơ tay lên, so một ngón tay cái “Tổ hợp học bá, tuyệt vời đấy.”Nhận giải xong, trên đường đi Lục Thanh Huy còn có vẻ muốn nói chuyện thêm với Tùy Hầu Ngọc, nói nhiều quá như Lục Thanh Huy rất tò mò về Tùy Hầu Ngọc, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc hỏi “Cậu luyện nhảy như thế nào vậy? Sao cậu nhảy cao và xa thế?”Hầu Mạch vội ngăn lại, nói với Lục Thanh Huy “Anh muốn nói thì nói chuyện với tôi đi, tính tình đồng đội của tôi không được tốt lắm, bây giờ còn đang tự mình giận mình đây!”“Dỗi à?” Lục Thanh Huy kinh ngạc, “Không đến nỗi ấy chứ?”Hầu Mạch gật đầu liên tục “Đến. Lần đầu tiên tham gia thi đấu, hiểu cho nhau tí.”Nói xong, hắn kéo Tùy Hầu Ngọc trở lại phòng nghỉ của mắt trong phòng chỉ có hai người họ, sau khi đóng cửa lại cảm giác yên tĩnh lạ Mạch mở tủ, lấy đồ sinh hoạt rồi hỏi “Có muốn rửa mặt ở đây không?”Tùy Hầu Ngọc buồn buồn nói “Tôi muốn về khách sạn.”“Được, tôi về với cậu.”“Chiều nay cậu còn có trận đấu, phải làm nóng người trước, đừng đi đi về về nhiều.”“Đánh đơn lâu lắm, hơn nữa chung kết đánh đơn của tôi mà cậu không định đến xem à?”Tùy Hầu Ngọc cúi đầu không Mạch đi tới tháo dây cột tóc trên đầu Tùy Hầu Ngọc, nhân tiện nhìn qua vết thương phía trên lông mày của Tùy Hầu đó hắn lấy khăn bông cẩn thận lau mồ hôi cho Tùy Hầu Ngọc, nói tiếp “Tôi lấy cho cậu mấy miếng cao dán khác, không thấm nước, để cho cậu tắm được.”“Ừ.”Lúc này, hai người bỗng rơi vào trầm Hầu Ngọc đứng yên đó, Hầu Mạch cũng cứ đứng trước người cậu, nhìn cậu mãi không chịu cùng Tùy Hầu Ngọc cũng chịu ngẩng đầu lên nhìn vào Hầu Mạch. Trong giây phút vừa đối mặt, dường như cậu bị ánh mắt sáng rực của Hầu Mạch làm đau nhói, khiến cậu nảy sinh ý muốn tránh né ngay lúc đó.“Quả thật cậu chặn bóng quá kém.” Hầu Mạch đột nhiên nói Hầu Ngọc ngơ người ngay lập Mạch nói tiếp “Cậu cũng nhận ra rồi đúng không, cậu là nhược điểm của đội chúng ta. Tuy nói là tổ hợp toàn năng nhưng chiến thuật chỉ dựa vào một người là tôi. Cậu có thể phát bóng, nhưng chưa thể đạt tới trình độ của tôi và Khương Duy, phòng thủ trước lưới vẫn còn non tay. Ngoại trừ chạy nhanh, thân thể linh hoạt, tốc độ học tập nhanh, trước mắt chưa có bản lĩnh gì lắm.”“Ừ, tôi biết.” Tùy Hầu Ngọc khẽ đáp.“Dựa theo tác phong của cậu thì không phải nên tiếp tục cố gắng, khi gặp lại họ lần nữa sẽ khiến bọn họ phải nhìn với cặp mắt khác xưa hay sao? Sao lại tự đánh mất bản thân như thế? Không phải cho tới bây giờ cậu cũng chưa từng có tâm trạng như thế à?”Tùy Hầu Ngọc bị hỏi như thế thì hơi tức giận, cuối cùng bực mình phản bác “Dcm, tôi cảm thấy mình liên lụy đến cậu đấy.”“Không có gì là liên lụy hay không liên lụy! Tôi chọn cậu làm đồng đội, đương nhiên cũng biết trình độ của cậu đến đâu, đây là lựa chọn của tôi! Nếu như không có cậu thì tôi sẽ không đi đánh đôi, bây giờ được giải nhì cũng đã tốt lắm rồi, tôi cho rằng không tệ chút nào.”“Tôi vẫn còn rất kém…” Tùy Hầu Ngọc buồn buồn đáp.“Ừ, kém, nên sau khi giải đấu kết thúc đi huấn luyện chung đi, tôi giúp cậu.”Tùy Hầu Ngọc nhìn Hầu Mạch, trong ánh mắt vẫn còn vương lại vẻ không cam lòng, nhìn như đang trừng Hầu Mạch cũng không nhường, không an ủi, chỉ thản nhiên đối mặt với đó, Tùy Hầu Ngọc hít hít mũi, nhịn không khóc nữa, rồi đáp nhẹ “Ừ.”Hầu Mạch giơ tay xoa xoa đầu Tùy Hầu Ngọc, xoa hai cái rồi thu tay về, nhìn đầu ngón tay của mình “Xoa xong tay toàn mồ hôi.”Tùy Hầu Ngọc không để ý tới hắn, nhanh chóng dọn đồ của mình “Về khách sạn tắm đi.”“Tôi nhờ Tô An Di đưa cơm trưa tới phòng chúng ta nhé.” Hầu Mạch lấy điện thoại ra bấm bấm, gửi tin nhắn cho Tô An Di.“Được.”“Buổi trưa có cần tôi dỗ cậu ngủ một giấc không?”“Không cần, chiều tôi đến xem cậu thi đấu.”Hầu Mạch cười rộ lên, dọn đồ theo Tùy Hầu Ngọc “Được, cho cậu xem bố cậu lấy giải nhất nhé.”“Phắn.”Hai người dọn đồ xong chuẩn bị đi thì Nhiễm Thuật bỗng vọt vào phòng nghỉ, giơ điện thoại cho Tùy Hầu Ngọc xem “Ngọc ca, tớ cá cược, cược cậu đạt giải nhất!”Tùy Hầu Ngọc nhìn Nhiễm Thuật “…”Hầu Mạch đứng sau lưng Tùy Hầu Ngọc lặng lẽ vỗ Thuật nhìn vẻ mặt của Tùy Hầu Ngọc thì hơi hoảng, hỏi “Sao thế? Không thích à?”“Không cần đâu, cậu nghỉ một lát đi, tôi về khách sạn.” Tùy Hầu Ngọc đeo ba lô lên và Thuật nhìn sang Hầu Mạch, thấy Hầu Mạch nhướng mày, thì thầm “Tôi dỗ giỏi nhỉ.”Nhiễm Thuật nhìn Hầu Mạch là thấy chướng mắt, nói một cách khó chịu “Cậu, cậu lo mà dùng đồ rửa mặt đi, rửa sạch mồ hôi dầu với vết bẩn đi, nếu không thì chất nhờn của cậu sẽ rớt lung tung đó!”Nói xong cậu quay đầu, chạy theo Tùy Hầu Mạch bị mắng xong ngu mặt đứng trước cửa phòng nghỉ nhìn Nhiễm Thuật và Tùy Hầu Ngọc rời đi, hỏi Đặng Diệc Hành cũng đang chờ ở cửa “Cậu ta sao thế?”Đặng Diệc Hành nhún vai, tỏ vẻ mình cũng không Đặng Diệc Hành rất sẵn lòng phân tích giùm Hầu Mạch “Thật ra thì cũng dễ hiểu thôi, chắc Nhiễm Thuật xem cậu là kẻ ngăn cản cậu ta với trúc mã. Cậu giống như một ông bố khốn nạn không muốn nuôi con, sau đó thấy thằng nhỏ đã lớn rồi, dáng vẻ cũng khá đấy, thế là bỗng ra vẻ cha con tình thâm. Cùng lớn lên với Ngọc ca là Nhiễm Thuật, kết quả Ngọc ca lớn rồi lại thành đồng đội của cậu, như thế thì Nhiễm Thuật có thể thấy cậu vừa mắt không?”Hầu Mạch cảm thấy thật oan ức “Hồi nhỏ không thích chơi với một đứa bé thôi mà cũng nghiêm trọng đến vậy?”“Không nghiêm trọng lắm đâu, chỉ có điều những năm đó người chơi với Ngọc ca là Nhiễm Thuật. Nếu ngày nào đó Ngọc ca phải chọn giữa cậu và Nhiễm Thuật thì chắc kèo là sẽ chọn Nhiễm Thuật chứ không chọn cậu đâu, chờ mà xem.” 1. Hai trường trung học tư thục sáp nhập, hai đại ca trường nhìn nhau không vừa mắt, tranh đấu gay gắt không ngừng. Tùy Hầu Ngọc nhìn đối phương, bĩu môi Bộ dạng chẳng khác nào chó đội lốt người, sao lại không thích làm những chuyện mà con người thường làm vậy? Hầu Mạch nhìn đối phương, cười lạnh Bộ dạng hại nước hại dân, tính tình còn ghê gớm, làm hotboy cái rắm, lẽ ra cậu phải làm hoa khôi. 2. Tùy Hầu Ngọc mắc chứng hưng cảm*, bị mất ngủ trầm trọng, đột nhiên phát hiện chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể ngủ ngon. Kể từ đó, trong ổ chăn của Hầu Mạch có thêm một con quái thú nhỏ hung dữ. Ghét bỏ hắn nhưng mỗi ngày vẫn tới ngủ chung với hắn. *hưng cảm hay mania là một chứng bệnh tâm lý, tinh thần lúc nào cũng ở trạng thái hứng khởi cao bất thường, dễ bị kích thích, dễ kích động, hay cáu kỉnh hoặc tràn đầy năng lựợng, có thể hiểu nó là trạng thái ngược lại với trầm cảm, các bạn search thêm thông tin trên google nhé 3. Chiến thắng trong trận tennis đánh đôi, hai người là đồng đội nhưng vẫn hẹn nhau lên sân thượng đánh nhau, phỏng chừng chỉ có mỗi Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch. Sau khi các thành viên khác trong đội biết được, gấp gáp lo lắng muốn chết. Qua một hồi lâu, Tùy Hầu Ngọc trở lại, cánh môi hơi sưng, khóe miệng có vết máu bầm, mọi người tức giận đến mức sôi nổi hò nhau đi tìm Hầu Mạch tính sổ. Cho đến khi Hầu Mạch quay trở về lớp, hầu kết có dấu răng, áo sơ mi rớt mất hai cúc trên cùng, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc liên miệng giải thích “Trong lúc chơi bóng tôi thực sự không hề cười với nữ sinh nào cả, mắt tôi trời sinh là mắt cười như vậy rồi.” Thôi, giải tán đi… 4. Phóng viên Mời dùng bốn chữ miêu tả những gì bạn nghĩ về đối phương. Hầu Mạch Yêu thích không buông. Tùy Hầu Ngọc Cút con mẹ đi. Phóng viên Bình thường có sở thích gì khác? Hầu Mạch Sờ cá. Tùy Hầu Ngọc Đánh khỉ. Cá và Ngọc đồng âm, đều là yu; khỉ và họ Hầu tước Hầu của công cũng đồng âm, đều là hou ☆ Đôi lời của tác giả ☆ Lấy chồng theo chồng, gả Hầu theo Hầu. Câu chuyện tình yêu “ngủ không được” và “ngủ không dậy được”. “Tôi thích học tập” cợt nhả công x “đa tài đa nghệ” tạc mao thụ [Song nam thần, song học thần, học sinh thể dục] [Cộng sự đánh đôi tennis] [Trúc mã] [Ràng buộc lẫn nhau theo cách đặc biệt] Văn yêu đương ngọt sủng hàng ngày. Gỡ mìn Thụ mắc chứng hưng cảm, dễ cháy dễ nổ. Công cợt nhả, vừa lẳng lơ vừa thiếu đòn. Tính cách mỗi người đều có khuyết điểm riêng, thỉnh thoảng cục súc chửi bậy, mong độc giả bao dung, nếu không chấp nhận được thì vui lòng tìm truyện khác đọc. Từ khóa Vai chính Tùy Hầu Ngọc, Hầu Mạch Vai phụ Nhiễm Thuật, Tang Hiến, Tô An Di, Đặng Diệc Hành, Thẩm Quân Cảnh, Từ Dữu Nhất, Ngải Mộng Điềm Cái khác tennis đánh đôi, trúc mã. Một câu tóm tắt Công lưu manh nhất, thụ xinh đẹp nhất. Dàn ý Con đường vươn tới ước mơ của hai thiếu niên chơi quần vợt đôi. WATTPAD ĐỌC NỘI QUY NHÀ TRƯỚC KHI ĐỌC TRUYỆN Tên gốc 我怎么可能喜欢他 Tác giả Mặc Tây Kha 墨西柯 Thể loại Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Vườn trường, Cường cường, Thanh mai trúc mã, Tương ái tương sát, 1v1, Học bá Tình trạng gốc Hoàn 138c + 4pn Biên tập Nhóm Cổ Lãng Nguyệt Hành Giới thiệu Nhắc tới Tùy Hầu Ngọc cùng Hầu Mạch, giáo viên của cả hai trường đều là một phen nước mắt nước mũi… Thật là không dễ dàng a! Hai tên tiểu tử thúi này, cuối cùng cũng đi tai họa nhau rồi *vẫy khăn* 1. Chuyện là từ khi hai trường tư thục hợp lại thành một, thì hai giáo bá, đại ca học đường ở cả hai trường đã không ưa nhau rồi. Dĩ nhiên, vốn hai trường khác nhau, mỗi người một địa phương, ai ngờ giờ phải sinh hoạt chung một trường, một núi làm sao có hai hổ??? Thế là theo lẽ thường, cả hai đều xem đối phương như kẻ thù một mất một còn, cứ gặp mặt là phải mỉa mai nhau mới chịu được. Tùy Hầu Ngọc bĩu môi Nhìn cái mặt có khác gì chó không, sao lại đi làm việc của con người thế? Hầu Mạch cười lạnh Nhìn cái mặt hại nước hại dân kìa, lại còn hay cáu bẳn, làm hotboy cái búa ấy, cậu phải làm hotgirl mới đúng. 2. Tùy Hầu Ngọc bị chứng hưng cảm*, mất ngủ nghiêm trọng, bỗng phát hiện ra chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể ngủ. Từ đó, bên cạnh Hầu Mạch có thêm một bé quỷ con hay gắt gỏng. 3. Đánh đôi tennis thắng to, hai người đồng đội lại hẹn nhau lên sân thượng cãi vã, đúng là chỉ có Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch làm được. Đồng đội nghe tin thì sốt ruột vô cùng. Một lát sau, Tùy Hầu Ngọc trở về, bờ môi sưng đỏ, khóe miệng còn bị bầm, khiến đám kia tức giận nhao nhao muốn tìm Hầu Mạch để tính sổ. Cho đến khi Hầu Mạch về lớp, trên yết hầu có dấu răng, cổ áo còn bay mất hai cái cúc, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc giải thích “Lúc đánh bóng anh không có cười với đám con gái thật mà, mắt anh trời sinh đã vậy rồi.” Thôi giải tán… 4. Phóng viên Mời hai vị dùng bốn chữ để hình dung cách nhìn của mình với người kia. Hầu Mạch Yêu không nỡ rời. Tùy Hầu Ngọc Cút mẹ anh đi. Phóng viên Bình thường có sở thích gì không? Hầu Mạch Sờ cá*. [*] chơi chữ đồng âm, sờ cá là sờ ngọc, còn có nghĩa là làm qua loa cho xong chuyện. Tùy Hầu Ngọc Đánh khỉ**. [**] đánh Hầu Mạch do chữ Hầu trong tên Hầu Mạch phát âm giống chữ khỉ. Lấy gà theo gà, gả khỉ theo khỉ, câu chuyện về “Không ngủ được” vs “Ngủ say như chết”. “Tôi thích học” thiếu nữ rớt nước mắt công x “lắm tài nhiều tật” xù lông thụ. Bộ dạng không có tôn nghiêmEdit Andy—Điều làm cho Tùy Hầu Ngọc không ngờ chính là cậu chỉ đang đứng đợi người mà cũng có thể được xem một vở kịch tấu thú vị.—Trung tuần tháng tám, kì nghỉ hè đã qua hơn một nửa. Trời vẫn nóng điên rồ như đầu mùa. Buổi sáng lúc thức dậy rõ ràng đã có một trận mưa phùn nhưng bây giờ nước mưa chẳng còn chút tung tích nào đất khô ráo, kể cả dưới bóng râm cũng không tìm ra nổi một vệt nước. Tất cả những thứ nằm dưới ánh mặt trời đều đang bốc lên hơi nóng, trong không khí tràn ngập mùi nhựa đường nóng sầu kêu khàn cả giọng, có cảm giác chúng nó đang dùng cách này để thông báo với thế gian rằng “tôi vẫn chưa bị nướng chín”, ý chí ngoan Hầu Ngọc dựa vào lan can, cách lớp quần áo vẫn có thể cảm nhận được cái nóng của lan cúi đầu nhìn lon đồ uống trong tay, dùng ngón tay bật mở nắp ra, sau khi uống một hớp hạ nhiệt, tiếp tục nhàm chán nhìn xung như không có bản đồ hướng dẫn thì có lẽ cậu sẽ không bao giờ biết ở giữa thành phố còn có một nơi như thế này có tên là hẻm Tương Gia, trên con đường cao tốc đi tới Lâm thị thành phố Lâm, giữa đường ra khỏi cao tốc, đi xe thêm nửa tiếng nữa là khu vực sầm uất ngăn cách nhau bởi một con hẻm Tương trí này coi như cũng ở trong nội thành nhưng đất đai giống hệt một khu vực bị cô lập, độc lập nằm trong một góc của thành nhìn xung quanh một chút, nơi này không có kiến trúc nào quá cao, tối đa là nhà sáu, bảy tầng, trên đường còn có xe của người khuyết tật đi lại. Các quán cơm cũng chỉ mở quy mô nhỏ, biển hiệu cơ bản viết giống nhau, đều là “quán cơm bình dân XX”.Ngành du lịch ở vùng phụ cận đang trên đà xây dựng phát triển, môi trường sông núi được gìn giữ tự nhiên, cuộc sống coi như khá thoải thể mà nói chỗ này không tệ, ban đêm có khi còn ngắm được sao Hầu Ngọc vừa gọi điện cho chủ phòng trọ, chủ nhà nói đang đánh mạt chược, đánh xong sẽ tới đón cậu, bảo cậu đứng chờ một sống sinh hoạt tiết tấu chậm của trấn nhỏ tiêu khi cúp điện thoại, cậu thấy trên màn hình hiện lên thông báo có người tag cậu, tiện tay bấm vào, nhìn thấy các bạn học trong lớp đang chửi ầm lên, khí thế như sắp hẹn đi đánh kéo lên xem bài đăng, có người đăng một cái ảnh cap màn hình chat, nói nhóm của trường trung học tư thục Phong Hoa công khai diss Tùy Hầu bấm vào bức ảnh, đơn giản là người trong nhóm đang truyền nhau Tùy Hầu Ngọc là người mèo ngại chó ghét, khuôn mặt kinh tởm, nhân cách thấp đó bọn họ điên cuồng khen giáo bá* của trường bọn họ đẹp trai cỡ nào lợi hại cỡ nào, giỏi thể dục cỡ nào, chẳng khác nào thiên chi kiêu tử, sự tồn tại chẳng khác nào “thần linh cứu thế”, có em gái còn lo lắng sau khi khai giảng Tùy Hầu Ngọc sẽ tìm giáo bá của bọn họ gây phiền phức.*giáo bá trùm trường, đại ca trườngCậu nhìn qua loa một lượt rồi tắt mở rộng nâng cấp quy mô, trường cấp ba của Tùy Hầu Ngọc đột nhiên sáp nhập với một trường cấp ba khác, sau khi khai giảng, học sinh của hai trường sẽ đi học cùng bên đang sôi nổi bàn luận, thậm chí có người còn chui vào mấy nhóm của trường đối phương để làm nằm thể thấy, mùa hè năm nay của bọn họ thực sự rất rảnh Hầu Ngọc gõ chữ trả lời Nói theo một cách nào đó thì đánh giá của bọn họ dành cho tôi cũng khá khách Thuật Khuôn mặt kinh tởm? Chỉ sợ bọn họ không biết cái gì gọi là quốc sắc thiên lớp trưởng Cảnh báo! Từ miêu tả nguy hiểm!Nhiễm Thuật ĐM… Không phải tớ muốn quỳ đâu, chỉ là đột nhiên đầu gối hơi Hầu Ngọc bật cười, không để ý tới nữa, tắt điện thoại bỏ lại vào túi. Trong lúc tiếp tục chờ đợi, vừa vặn được xem một màn thể hiện kỹ năng diễn xuất vụng về của hai nam Tùy Hầu Ngọc không xa là một cô gái cũng mới đi từ cửa hàng tiện lợi hình cô gái cao gầy, tóc đuôi ngựa buộc gọn đằng sau, áo thun đơn giản phối với quần ngắn, màu da hơi ngả sang tiểu mạch, khí chất mười phần ngự tỷ, tổng thể ngoại hình nhìn không cậu trai lưu manh tiến tới đùa giỡn, nói “Em gái, chúng ta thêm wechat đi, rảnh rỗi tán gẫu với anh.”Cô gái lời ít ý nhiều trả lời “Lăn.”Sau đó, cậu trai lưu manh bắt đầu động thủ, túm lấy cánh tay cô gái, bộ dạng như thể muốn kéo cô đi đâu người vừa có dấu hiệu chuẩn bị làm ầm ĩ thì từ đâu đó đột nhiên lao ra một cậu trai khác làm anh hùng cứu mỹ nhân, cao giọng hô “Dừng tay!”Hai chữ này hô đến rung động tâm can, làm cho Tùy Hầu Ngọc không nhịn được phì trai lưu manh tức giận trừng mắt với Tùy Hầu Ngọc, ý tứ nhắc nhở đừng có xen vào việc của người Hầu Ngọc cũng cực kỳ phối hợp, kéo vali của mình nhích sang bên cạnh một khoảng, hoàn toàn phớt lờ bọn họ, không muốn ảnh hưởng đến màn trình diễn đặc sắc lúc kéo hành lý lại phát ra âm thanh làm cho cô gái theo bản năng nhìn về phía cậu. Chỉ vẻn vẹn một cái liếc mắt, ánh mắt của cô gái không nỡ rời khỏi người Tùy Hầu Ngọc hình của Tùy Hầu Ngọc rất phù hợp với câu nhận xét “nam chính xé truyện tranh bước ra”.Ặc… hơn phân nửa là truyện dành cho phái nữ, nếu không thì chẳng ai vẽ con trai thành cái bộ dạng như thế nét khuôn mặt của cậu rất đẹp, thậm chí còn có chút tinh xảo quá mức, chiều cao 1m83, không ngoa khi bị nhận xét là mỹ nhân họa cậu đen nhánh, quăn thành từng lọn tự nhiên. Tóc rất dày làm cho khuôn mặt trông càng mày rậm, mắt sáng ánh nước, lông mi vừa dày vừa hơi cong, sống mũi cao thẳng không quá lố, chóp mũi nhỏ, môi màu hồng nhạt, khóe miệng còn đang treo ý cười chế gái chăm chú nhìn Tùy Hầu Ngọc hồi lâu cho nên lúc cậu trai lưu manh và cậu trai cứu người nhìn nhau, sau đó lưu manh âm thầm rời đi, hình ảnh này cô gái không nhìn bản hoàn hảo, diễn viên hết mình, nhưng lại không có khán đến khi cậu trai cứu người đến gần, cô gái mới phục hồi tinh thần nhìn về phía người mới tới.“Cậu không sao chứ?” Cậu trai cứu người ân cần hỏi, bây giờ đã đứng trước mặt cô gái gái vừa nhìn Tùy Hầu Ngọc rất lâu, bây giờ nhìn vị này, tâm lý dù sao cũng không tránh khỏi bị chênh trai này khí chất coi như cũng được, từ trên xuống dưới tổng thể vượt trội hơn người thường một chút. Ngũ quan, nên nói thế nào nhỉ?Nếu như bắt buộc phải dùng thành ngữ để miêu tả thì chỉ dùng được mấy câu như “ly kinh phản đạo”, “phân băng ly tích” mà mắt to nhỏ không đều, bên một mí bên hai mí nhưng cố tình hai mí lại nằm ở bên mắt to hơn, khoảng cách giữa hai mắt hơi xa, mũi cũng được, miệng bình thường, tổ hợp lại với nhau không dễ nhìn cho quan đúng kiểu cái nào cũng cho là mình đẹp nhất, mỗi cái mỗi kiểu, không ai phục gái thuận miệng trả lời “Không sao.”Cậu trai cứu người tiếp tục nói “Tôi sợ tên lưu manh kia sẽ tiếp tục quấy rầy cậu, cậu muốn đi đâu, tôi dẫn cậu đi?”Cô gái rõ ràng chẳng nguyện ý, suy nghĩ vài phút rồi lắc đầu cự tuyệt, sau đó lại đi tới bên cạnh Tùy Hầu Ngọc, “Tiểu ca ca, có thể đưa em về nhà không? Vừa rồi em bị người ta dọa, vẫn còn chút sợ hãi.”Cái gì gọi là “di hoa tiếp mộc*”?*di hoa tiếp mộc dời hoa ghép cây, chỉ việc làm xảo trá, đổi trắng thay đenĐây chính là dời đây, dời một cách tự nhiên và đẹp Hầu Ngọc vừa mới dẫm bẹp lon đồ uống, sau đó ném về phía thùng rác cách đó không xa, lon nước rơi chính xác vào mục tiêu, thuận miệng trả lời “Hờ, ai là anh của cô?”Cậu cực kỳ không thích cái danh xưng tiểu ca ca này, ngập tràn âm dương quái khí, không thể nói chuyện đàng hoàng được à?“Xin lỗi, vậy thì là tiểu đệ đệ?” Cô gái hiểu sai ý của đối Hầu Ngọc ngó lơ, không để ý tới nữa, lấy từ trong túi ra lọ kẹo cao su, đổ hai viên ra lòng bàn tay rồi ném vào mắt của cô gái vẫn chăm chú nhìn cậu, theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng, vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi chuyện, “Cậu đang chờ người à?”Gò má của Tùy Hầu Ngọc rất đẹp, sống mũi và độ cong của xương quai hàm hoàn mỹ, khi cậu cúi đầu xuống, tóc xõa ra phủ kín trán, độ quăn tự nhiên vừa mỹ nhan tuyệt sắc này rất hiếm khi được nhìn thấy trong cuộc sống bình thường, dù sao thì khoa học kỹ thuật cũng chưa phát triển tới mức tạo ra được một bộ lọc tăng độ đẹp gắn trực tiếp vào mắt Hầu Ngọc ậm ừ đáp lại, phát hiện chủ phòng trọ mới gửi vị trí qua wechat, nhìn theo hướng đi thì đúng là đang đi về phía Hầu Ngọc đứng thẳng người dậy, lúc này cô gái mới nhận ra sau lưng cậu đeo một cái balo mèo, có một con mèo màu đen tuyền nằm bên trong, con ngươi màu xanh, bộ dạng cực kỳ lãnh gái tiếp tục bắt chuyện, hỏi “Con mèo này thật đẹp, nó tên là gì vậy?”“Đại Ca.” Tùy Hầu Ngọc trả gái ngơ mất vài giây, hỏi lại “Hả?”“Mèo tên là Đại Ca.”Cô gái lập tức bị chọc cười, “Tên này rất hay, cũng rất phù hợp với khí chất của nó.”Cậu trai anh hùng cứu mỹ nhân bỏ công bỏ sức ra nhưng lại trơ mắt nhìn cô gái chạy theo người khác, không khỏi có chút cạn lời, đứng thẫn thờ nhìn theo hướng hai người rời khi hai người đi xa, cậu trai lưu manh từ chỗ khuất đi ra, bực bội nói “Cứ thế mà bỏ cuộc à?”“Hừ, thật xúi quẩy, nữ sinh dạo này toàn thích mấy thể loại nam sinh trông ẻo lả như đàn bà thế kia à? Mày xem cái thằng kia…” Cậu trai cứu người nghẹn một phút, cuối cùng vẫn thỏa hiệp, “Đúng là đẹp thật, nhưng mà tao cũng đâu có kém!”Cậu trai lưu manh không muốn tiếp tục nói về vấn đề này, coi như là vừa ngầm đồng ý cho bạn vui, vừa không phải cắn rứt lương tâm nói đó, cậu trai lưu manh thở dài, “Xui xẻo, tao vô duyên vô cớ bị mày đánh mấy lần rồi đó.”Hai tên nhóc nam sinh trước sau không phục, sóng vai ngồi xổm bên vệ đường, mặt mày đen thui.—Chân của người chủ phòng trọ ra đón Tùy Hầu Ngọc có chút cà Hầu Ngọc chú ý tới điểm này, chủ động kéo vali đi về phía ông phòng trọ thoạt nhìn khoảng hơn ba mươi tuổi, dáng người hơi mập, ánh mắt lướt nhìn cô gái đi đằng sau, hỏi “Đợi cô bé kia nữa à?”“Cháu không quen cậu ấy.”“Không phải bạn gái?”“Không phải.”Chủ phòng trọ muốn giúp Tùy Hầu Ngọc kéo vali hành lý, bị Tùy Hầu Ngọc cự phòng trọ cười ha hả nói “Chú còn tưởng cháu ra ngoài thuê phòng trọ với bạn gái, hóa ra là không phải à?”“Cháu ở một mình.”“Sao lại chọn ở khu này?”“Mấy chỗ khác quản lý quá nghiêm, cháu là vị thành niên, không tự thuê được.”Chủ phòng trọ đã hiểu, gật gù, “Đúng là ở chỗ này không ai quản thật, rất tự do, nhưng cháu ra ngoài thuê phòng người nhà có biết không?”Tùy Hầu Ngọc theo chủ phòng trọ tiến vào một khu nhà, lúc xách vali lên tầng, vừa đi vừa trả lời “Cháu không nói cho hai nhà bên đó biết.”“Hai nhà?”“Vâng, ly hôn, mỗi người có gia đình riêng, còn không phải là hai nhà?”Tùy Hầu Ngọc dọn ra ngoài thuê phòng cả hai bên nhà đều không biết, vẫn còn tưởng cậu ở nhà của đối phòng trọ không hỏi tiếp phương diện đó nữa, chuyển sang thông báo một số điều cần chú ý, vị trí của một số cửa hàng ở gần, “Người quét dọn mỗi ngày 10 giờ sẽ tới, nếu cháu không muốn bị làm phiền thì bấm nút này trên khóa cửa, họ sẽ không vào được.”“Vâng.”Tùy Hầu Ngọc ngồi ở phòng khách nghe tiếng huýt sáo của chủ phòng trọ đi xa dần, yên lặng lấy điện thoại ra lên mạng đặt mua nút bịt đã đóng kín nhưng tiếng huýt sáo ở hành lang vẫn nghe được rất rõ ràng, vấn đề cách âm của khu này thật không dám khen lượng giấc ngủ của cậu cực kỳ kém, thậm chí là lập dị.[Truyện được set “bẫy” để tránh bị reup, các bạn bấm vào >đây< để đọc hướng dẫn tránh “bẫy” nhé bộ này chủ yếu dùng cách 3. Trên wattpad andyh976 vẫn update bình thường.]—Tùy Hầu Ngọc sắp xếp xong xuôi hành lý, nhìn lại khắp nhà một lượt, nhận ra ngoài trời đã chiều muộn rồi. Cậu quyết định xuống tầng đi xung quanh một vòng, tiện thể tìm chỗ nào đó giải quyết bữa chưa được bao xa thì nhìn thấy cậu trai cứu người và cậu trai lưu manh sóng vai đi cạnh chọc cười cả ngày hôm nay của Tùy Hầu Ngọc nằm hết trên người hai cậu trai kia, sau khi nhìn thấy bọn họ, nhịn không được lại cười “phụt” một người kia đương nhiên cũng nhìn thấy cậu, chẳng khác nào kẻ thù gặp lại, cực kỳ đỏ mắt. Chưa kể còn bị nụ cười trào phúng của Tùy Hầu Ngọc kích thích thần kinh nhạy cảm, hai người đi thẳng một mạch về phía người dùng khí thế kinh người đi về phía Tùy Hầu Ngọc, cơ thể thẳng tắp, cánh tay vung vẩy, lúc tới gần, bọn họ định đặt tay lên vai Tùy Hầu Ngọc thì bị cậu nhẹ nhàng lách người tránh trai cứu người hướng cằm về phía hẻm nhỏ bên kia, giọng điệu âm dương quái khí, “Tiểu ca ca, đi vào hẻm dạo một chút nhé?”Câu này rõ ràng là đang dùng nghĩa bóng, hẳn là đã bị cậu chọc giận nên muốn hẹn đánh nhau tìm lại mặt mũi đây Hầu Ngọc cũng cảm thấy chẳng sao, gật đầu đồng ý, đi cùng hai người kia vào con hẻm đi vào trong hẻm, hai tên nam sinh kia đổi ngoắt thái độ, muốn dạy cho Tùy Hầu Ngọc một bài học làm người, chưa đến năm phút đồng hồ, trong hẻm truyền ra tiếng kêu la gào khóc thảm thiết của hai vị kia, cực kỳ thê thảm, chẳng khác nào cảnh tượng phạm nhân bị ép bức cung thường thấy trên phim truyền hẻm này cũng rất kì lạ, mặc cho bên trong gào rú thành cái dạng gì, người bên ngoài cũng chẳng ai muốn đi vào, cần làm gì thì làm đó, bước chân đi ngang qua vô cùng vững vàng, không nhanh không lâu sau cuối cùng cũng có một nam sinh đi vào, bước chân chậm rãi, lúc đi còn nghiêng đầu nhìn xem rốt cuộc là ai đang đánh nhau với cậu trai kia nhìn thấy nam sinh mới tới, mắt sáng bừng như gặp được cứu tinh, hưng phấn hô lên “Đại sư huynh!”“Ờ.” Nam sinh được gọi là đại sư huynh kia lười biếng trả lời, ngồi lên một thùng dầu ở gần đó, hỏi “Có chuyện gì thế?”Nhìn kỹ sẽ thấy trên thùng dầu có đặt vài miếng ván gỗ, rất tiện để ngồi, hiển nhiên là những người này thường xuyên đến đây, vô cùng quen Hầu Ngọc cũng nhìn thấy vị vừa mới tới, hết sức phối hợp dừng tay, nhiều thêm một người cũng chẳng hề khiến cậu sợ hãi, còn tận tình đứng gọn sang một bên chờ bọn họ tán chán lấy lọ kẹo cao su trong túi ra, đổ hai viên nhét vào miệng sư huynh nghiêm túc nghe bạn mình mếu máo kể lại mọi chuyện, mắt liếc nhìn Tùy Hầu Ngọc một cái, sau đó rất nhanh liền dời khi nghe xong đầu đuôi câu chuyện, đại sư huynh trầm giọng tổng kết, “Vậy tức là bọn mày khiêu khích người ta, sau đó bị đánh ngược lại? Vậy thì đáng đời, ê tiểu ca ca, cậu cứ tiếp tục đi.”Đại sư huynh nói xong, làm một động tác “xin mời ngài cứ tự nhiên” rồi thật sự không quản Hầu Ngọc nhướng mày, khá bất ngờ với thái độ xử lý này. Vị kia thế mà thật sự thản nhiên ngồi ở trên thùng dầu, dùng tư thái xem trò vui hóng Hầu Ngọc nhìn lại hai nam sinh mặt mày xám xịt, vung nắm đấm lên, lần thứ hai động thủ đánh sư huynh ngồi ngay gần đó, dễ dàng nhìn được ra Tùy Hầu Ngọc là người có học qua võ thủ của Tùy Hầu Ngọc gọn gàng dứt khoát, có tính thực chiến cao, không phải mấy trò mèo khoa tay múa chân, hai thằng bạn này của hắn dù có là học sinh thể dục thì cũng đánh không lại được, bị đánh cũng là chuyện dễ thằng bạn tốt của hắn bây giờ chẳng khác nào hai bao cát, thỉnh thoảng vẫn quật cường đánh lại, nhưng dù sao thì bao cát cũng không thể đánh được tác đánh lại khua khoắng linh tinh, lúc bị đánh thì khóc thét kêu gào thê thảm ra vẻ oan ức lắm, làm cho đại sư huynh ngồi xem mà thổn thức, “Ôi chao, chậc chậc chậc…”Nghe thấy âm thanh kia, Tùy Hầu Ngọc đột nhiên dừng tay, ánh mắt hoài nghi nhìn vị đằng sau liệu có phải muốn ném đá giấu tay hay đột nhiên quay đầu lại, đại sư huynh cũng ngẩn người, buồn bực hỏi “Sao thế? Cảm thấy đối thủ quá yếu nên không hài lòng?”Nói xong liền lấy điện thoại ra, mở đèn pin, giơ lên tiếp tục hỏi “Hay là tôi chiếu sáng để cậu nhìn được rõ hơn nhé?”Tùy Hầu Ngọc cảm thấy vị này tám phần mười là một tên quái thai, nhưng mà cậu cũng chẳng có ý định tra xét rõ ràng.“À, không sao.” Tùy Hầu Ngọc trả lời một câu rồi quay lại đánh tốt của đại sư huynh bị đánh thêm một lúc, không chịu nổi nữa lại bắt đầu gọi hắn “Đại sư huynh! Đại sư huynh!”Hắn từ chối cực kỳ dứt khoát “Không giúp.”“Không phải… Đại sư huynh, huynh ra giá đi!”“Ồ, được thôi.” Cuối cùng hắn cũng động giá rất nhanh, nhưng chủ yếu là do Tùy Hầu Ngọc tự ngừng người bị đánh tôi nhìn anh anh nhìn tôi một lúc, không hẹn mà gặp lập tức trốn ra sau lưng đại sư dạng mất sạch tôn nghiêm.—Tác giả có lời muốn nóiCông, thường được mọi người gọi là đại sư huynh, bởi vì không thích bị người khác gọi là Hầu không hẳn bị bệnh mất ngủ mà là không hề cảm thấy buồn ngủ, thường xuyên thiếu ngủ dẫn đến tâm tình không tốt, trong người lúc nào cũng nôn là câu chuyện thanh xuân của một đám quỷ nhỏ ấu trĩ ngốc nghếch, tính cách khác nhau, mỗi người đều có khuyết điểm riêng, có trưởng thành, có chữa lành và có nhiệt Hầu Ngọc Quá văn chương Mạch Đây là câu chuyện truyền cảm hứng cầm vợt lên làm đồng đội, bỏ vợt xuống khô máu với Hầu Ngọc Cậu xem lại cách dùng từ hộ tôi Mạch Tôi cầm vợt lên mới được ôm cậu, bỏ vợt xuống sẽ bị cậu đánh chết*** Hết chương 1Andy Nhắc đại sư huynh trong đầu lại văng vẳng câu “đại sư huynh, sư phụ bị yêu quái bắt đi rồi.” = Đừng quên ngài mèo Đại Ca nha quý vị, giá trị vũ lực của ngài tởm lắm = Tên gốc 我怎么可能喜欢他Tác giả Mặc Tây Kha 墨西柯Thể loại Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Vườn trường, Cường cường, Thanh mai trúc mã, Tương ái tương sát, 1v1, Học báTình trạng gốc Hoàn 138c + 4pnBiên tập Nhóm Cổ Lãng Nguyệt Hành Giới thiệuNhắc tới Tùy Hầu Ngọc cùng Hầu Mạch, giáo viên của cả hai trường đều là một phen nước mắt nước mũi...Thật là không dễ dàng a!Hai tên tiểu tử thúi này, cuối cùng cũng đi tai họa nhau rồi *vẫy khăn*1. Chuyện là từ khi hai trường tư thục hợp lại thành một, thì hai giáo bá, đại ca học đường ở cả hai trường đã không ưa nhau nhiên, vốn hai trường khác nhau, mỗi người một địa phương, ai ngờ giờ phải sinh hoạt chung một trường, một núi làm sao có hai hổ??? Thế là theo lẽ thường, cả hai đều xem đối phương như kẻ thù một mất một còn, cứ gặp mặt là phải mỉa mai nhau mới chịu Hầu Ngọc bĩu môi Nhìn cái mặt có khác gì chó không, sao lại đi làm việc của con người thế?Hầu Mạch cười lạnh Nhìn cái mặt hại nước hại dân kìa, lại còn hay cáu bẳn, làm hotboy cái búa ấy, cậu phải làm hotgirl mới Tùy Hầu Ngọc bị chứng hưng cảm*, mất ngủ nghiêm trọng, bỗng phát hiện ra chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể đó, bên cạnh Hầu Mạch có thêm một bé quỷ con hay gắt Đánh đôi tennis thắng to, hai người đồng đội lại hẹn nhau lên sân thượng cãi vã, đúng là chỉ có Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch làm đội nghe tin thì sốt ruột vô lát sau, Tùy Hầu Ngọc trở về, bờ môi sưng đỏ, khóe miệng còn bị bầm, khiến đám kia tức giận nhao nhao muốn tìm Hầu Mạch để tính đến khi Hầu Mạch về lớp, trên yết hầu có dấu răng, cổ áo còn bay mất hai cái cúc, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc giải thích “Lúc đánh bóng anh không có cười với đám con gái thật mà, mắt anh trời sinh đã vậy rồi.”Thôi giải tán…4. Phóng viên Mời hai vị dùng bốn chữ để hình dung cách nhìn của mình với người Mạch Yêu không nỡ Hầu Ngọc Cút mẹ anh viên Bình thường có sở thích gì không?Hầu Mạch Sờ cá*.[*] chơi chữ đồng âm, sờ cá là sờ ngọc, còn có nghĩa là làm qua loa cho xong Hầu Ngọc Đánh khỉ**.[**] đánh Hầu Mạch do chữ Hầu trong tên Hầu Mạch phát âm giống chữ gà theo gà, gả khỉ theo khỉ, câu chuyện về “Không ngủ được” vs “Ngủ say như chết”.“Tôi thích học” thiếu nữ rớt nước mắt công x “lắm tài nhiều tật” xù lông thụ.

sao tôi có thể thích cậu ta được cơ chứ